tùy bút sông đà 1960
Người đọc mến Nguyễn Tuân về tài, nhưng còn trọng ông về nhân cách đó nữa.Năm 1996, ông được tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh đợt I, cho các tác phẩm "Nguyễn" (truyện ngắn, 1945), "Đường vui" (tuỳ bút, 1949), "Tùy bút kháng chiến" (1955), "Sông Đà" (tuỳ bút
Tác phẩm tùy bút "Người lái đò sông Đà" được in trong tập tùy bút "Sông Đà" (1960). Tập sách bao gồm 15 bài tuỳ bút và một bài thơ ở dạng phác thảo. Tác phẩm được viết trong thời kì xây dựng Chủ nghĩa xã họi ở miền Bắc, là kết quả của chuyến đi thực tế của tác giả đến Tây Bắc trong kháng chiến chống Pháp.
Đây là một trong 15 bài tùy bút in trong tập Sông Đà (1960) - tập tùy bút cho thấy diện mạo của một Nguyễn Tuân đã căn bản thay đổi để trở thành một nhà văn mới trong thời đại mới. Phần đầu của đoạn trích, tác giả chủ yếu miêu tả sự hung bạo, hung vĩ, hiểm nguy của một dòng sông lắm thác nhiều ghềnh.
Vay Tiền Online Từ 18 Tuổi Bankso Vn. - Người lái đò Sông Đà là bài tùy bút xuất sắc nhất trong tập Sông Đà. - Tập tùy bút Sông Đà 1960 là tác phẩm tiêu biểu của Nguyễn Tuân sau Cách mạng Tháng Tám. Đó là kết quả từ chuyến đi thực tế Tây Bắc của nhà văn năm 1958. Cả 15 bài tùy bút trong tác phẩm này đều tập trung ca ngợi thiên nhiên và con người Tây Bắc bằng những hình tượng giàu sức hấp dẫn, những trang văn tài hoa, uyên bác, đậm đà cảm hứng lãng mạn trong Bài Người lái đò Sông Đà ca ngợi con sông Đà và người lái đò sông Đà, thể hiện tình yêu thiên nhiên đất nước và niềm tin yêu dạt dào vào cuộc sống mới.
NGƯỜI LÁI ĐÒ SÔNG ĐÀ-Nguyễn Tuân-A. MỞ BÀI CHUNG- MB1 Pautopxki từng nói “Niềm vui của nhà văn chân chính là niềm vui củangười dẫn đường đến xứ sở cái đẹp”. Hơn ai hết, Nguyễn Tuân chính là nhà văn như là người theo chủ nghĩa duy mĩ với quan niệm cuộc đời là một cuộc hành trình đi tìmcái đẹp và “Suốt đời tôn thờ và phụng sự cái đẹp”. Mỗi tác phẩm của ông là một bài ca vềcái đẹp của con người, của cuộc sống với tình cảm, sự gắn bó sâu nặng với quê hương, đấtnước. Nguyễn Tuân được người đọc đặc biệt chú ý về phong cách nghệ thuật rất riêng vàrất độc đáo mà phong cách ấy được gắn với chữ “ngông” và sự tài hoa, uyên bác. Nếu nhưtrước cách mạng, văn học của Nguyễn Tuân chạm đến lòng người bởi vẻ đẹp tài hoa củanhững con người "một thời vang bóng" như Huấn Cao thì sau cách mạng, ông khiến ngườiđọc rung cảm bởi sự tinh tế và tài năng trong việc vẽ nên những nét đẹp gân guốc nhưnggần gũi, bình dị của thiên nhiên và đời sống con người. “Người lái đò sông Đà” là tácphẩm tiêu biểu cho sáng tác của Nguyễn Tuân sau cách mạng. - MB2 Từ Vang bóng một thời 1940 đến Sông Đà 1960, con đường sáng tạo vănchương cùa Nguyễn Tuân đã trải qua 20 năm tròn. Tùy bút Sông Đà làm cho chân dungvăn học của Nguyễn Tuân thêm tươi sáng, rạng rỡ. Với 15 tùy bút và một bài thơ phácthảo, Sông Đà đã khẳng định vị trí vẻ vang của Nguyễn Tuân trong lịch sử văn học ViệtNam hiện đại, tô đậm một phong cách nghệ thuật uyên bác, độc đáo và tài hoa để ta thêmyêu mến tự hào. Người lái đò Sông Đà rút trong tập tùy bút Sông Đà thể hiện cá tính sáng tạo củaNguyễn Tuân trên một tầm cao phát triển mới. Là nhà văn của những tính cách phi thường,Nguyễn Tuân phát hiện, miêu tả con người Tây Bắc mang bao phẩm chất tuyệt đẹp mà ônggọi đó là “chất vàng mười” của tâm hồn. Là một con người yêu thiên nhiên tha thiết, ôngnói về cảnh sắc sông Đà với những phát hiện hết sức tinh tế và độc đáo về núi và sông, vềcây cỏ trên một vùng đất nước bao la, hùng vĩ và thơ mộngB. PHÂN TÍCH MỘT SỐ ĐOẠN VĂN TRONG TÁC PHẨMĐoạn số 1Hùng vĩ của sông Đà không phải chỉ có thác đá. Mà nó còn là những cảnh đá bờsông, dựng vách thành, mặt sông chỗ ấy lúc chỉ đúng ngọ mới có mặt trời. Có vách đáthành chẹt lòng Sông Đà như một cái yết hầu. Đứng bên này bờ nhẹ tay ném hòn đá quabên kia vách. Có quãng con nai con hỗ đã có lần vọt từ bờ này sang bờ kia. Ngồi trongkhoang đò qua quãng ấy, đang mùa hè mà cũng thấy lạnh, cảm thấy mình như đứng ở hèmột cái ngõ mà ngóng vọng lên một khung cửa nào trên cái tầng nhà thứ mấy nào vửa tắtphụt đèn như quãng mặt ghềnh Hát Loóng, dài hàng cây số nước xô đá, đá xô sóng, sóngxô gió, cuồn cuộn luồng gió gùn ghè suốt năm như lúc nào cũng đòi nợ suýt bất cứ người1
Giáo dụcTrắc nghiệm Thứ hai, 18/12/2017, 1904 GMT+7 Tùy bút Sông Đà là kết quả chuyến đi thực tế năm 1958 của nhà văn Nguyễn Tuân, gồm 15 tùy bút và một bài thơ phác thảo. Tuyển tập được xuất bản 1960, nội dung chủ yếu là ca ngợi cảnh vật và con người Tây Bắc. Tác phẩm nổi tiếng nhất trong tập tùy bút là Người lái đò sông Đà, thể hiện rõ dòng sông Tây Bắc ở hai phương diện đối lập nhau. Đó là một dòng sông dữ dội, hiểm trở, từng gây nhiều tai họa cho con người nhưng đồng thời cũng mang vẻ đẹp thơ mộng, trữ tình. Sông Đà ở tỉnh Lai Châu. Ảnh Wikiwand. Trong tác phẩm này, Nguyễn Tuân có những miêu tả tinh tế về dòng sông Đà, khiến nó có sức sống như một nhân vật "Mặt sông chỗ ấy chỉ lúc đúng ngọ mới có mặt trời", "Con hổ con nai có thể vọt qua sông, và chỉ can nhẹ tay thôi cũng có thể ném hòn đá từ bờ bên này qua bên kia vách". "Ngồi trong khoang đò qua quãng ấy, đang mùa hè cũng thấy lạnh, cảm thấy mình như đứng ở hè một cái ngõ mà ngóng vọng lên một cái khung cửa sổ nào trên cái tầng nhà thứ mấy nào vừa tắt phụt đèn điện". Trong khi đó, ông lái đò đã hiện lên như một con người tài hoa, trí dũng đã đánh bại được cái thác nước hung dữ, phá hết vòng vây này đến vòng vây khác, "cưỡi lên con thác", "nắm chặt lấy bờm sóng", "phóng nhanh", "lái xiết"... Ông như người nghệ sĩ thực thụ trong công việc lái đò trên sông Đà. Câu 7 Món ăn nào được Nguyễn Tuân miêu tả trong một bài tùy bút rằng vào mùa nóng, ăn một bát thì "ra mồ hôi, gặp cơn gió nhẹ chạy qua mặt qua lưng, thấy như giời quạt cho mình", còn ăn vào mùa đông thì "đôi môi tái nhợt chợt thắm tươi lại"? a. Bánh cuốn b. Bún bò c. Phở
tùy bút sông đà 1960