tôi yêu em cô vợ ngốc của tôi

Ngôn Tình, Đô Thị Truyện Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi của Mai Can Thái Thiếu Bính kể về câu chuyện của một anh chàng tốt nghiệp thạc sỹ chuyên ngành quản lý marketting đại học Harvard, tinh thông tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Ý, tiếng Tây Ban Nha, tiếng Đức, tiếng Nhật thậm chí cả tiếng Việt Nam và Thái Lan…. Sau đó, do công việc quá bận nên tôi không có thời gian hỏi chồng chuyện đất cát. Ngày hôm qua rảnh rỗi hơn, tôi mới có thời gian dọn nhà, và choáng váng khi phát hiện số tiền gần 1 tỷ đồng cất trong tủ bị mất không còn đồng nào. Tôi run rẩy vì sợ, gọi chồng lại Nhưng, bằng cách nào đó tôi nhận ra đó chỉ là khởi đầu cho một ngày tồi tệ. Thứ tô điểm thực sự cuối cùng là cú twist bất ngờ khi em kế của tôi giống người yêu tôi như tạc. Không ổn chút nào. Không, tệ hại mới đúng. Cực kỳ tồi tệ. Vay Tiền Online Từ 18 Tuổi Bankso Vn. - Đường nhi...em vĩnh viễn là của anhMạc Tử Nhan bịt miệng để cố không phát ra tiếng khóc,vẫn gắng sức đưa anh lên phòngLúc này cả căn phòng toàn mùi rượu xộc thẳng vào mũi, Mạc Tử Nhan vừa khiêng được cả người Bạch Thế Phong xuống giường,liền chạy ngay vào nhà vệ sinh nôn thốc- Hức...hức...Nước mắt như không thể giữ nổi nữa,liền thi nhau chảy Tử Nhan tìm tạm chỗ tựa lưng,vô thức nhìn về một phíaPhải rất lâu sau,cô mới có thể đứng dậy,cầm đại một chiếc ái khoác mỏng manh cùng cuốn sổ nhỏ trong ngăn kéo,lặng lẽ ra khỏi phòng- Con à...cho dù có thế nào...mẹ cũng sẽ mãi bảo vệ cho con... - Mạc Tử Nhan nhẹ nhàng đặt tay lên bụng,xoa nhẹCô giở cuốn sổ,viết lên đó từng dòng chữ,trên môi liền nở lên một nụ cười chua chát Thứ gì vốn đã không phải của mình...cho dù có được sở hữu,cũng sẽ chỉ là ảo mộng mà thôi...vĩnh viễn không thể nào chạm vàoMạc Tử Nhan nhìn xung quanh căn phòng màu xanh da trời được trang trí thật đẹp,cô lại cười,nhưng là này là nụ cười chan chứa tình yêu thươngCăn phòng này là do chính tay cô tự sắp xếp,dành riêng cho tiểu bảo bảo của cô- Nếu con là con gái,mẹ sẽ đặt tên cho con là Hàn Nhi nếu con là con trai,vậy thì...tên của con sẽ là Hàn Dương,được không hả?Mạc Tử Nhan cả đêm ngồi thủ thỉ với đứa bé trong bụng cho đến sáng hôm sau- Ưm...Mạc Tử Nhan bật dậy,cười xòa- Mẹ ngủ quên mất,chắc hôm qua con cũng mệt lắm phải không? Xin lỗi con nhéCô ra khỏi phòng,cẩn thận khóa cửa lại,rón rén trở về phòng cũBây giờ mới là 5h30 sáng,mọi người trong nhà còn chưa dậy hết,Bạch Thế Phong cũng không ngoại Tử Nhan thở dài,lại nghĩ về chuyện hôm qua,cô tự trấn an bản thân mình,rồi mở tủ lấy đồ để đi tắmMạc Tử Nhan bấy lâu nay mang thai làm gì cũng rất cẩn thận,vì cô lo sợ rằng tiểu bảo bảo của cô sẽ xảy ra chuyện gì đó không dạo gần đây cô cảm thấy cả người mệt mỏi,cứ nôn suốt,chắc hẳn là do cô không ăn uống đủ được rồi,vì bé con,cô phải ăn thật nhiều mới được,như vậy bé con mới có thể khỏe mạnhMạc Tử Nhan vừa tâm xong cũng là lúc Bạch Thế Phong vừa thức mệt mỏi nói- Hôm qua anh uống hơi nhiều,mà...ai đưa anh về phòng thế?- Là...chú bảo vệ,hôm qua em có nhờ chú ấy...- Ừm...mà dạo này anh thấy em gầy đi đấy,phải nghe lời anh,ăn uống đầy đủ có biết không?Giọng của Bạch Thế Phong có phần lo lắng,Mạc Tử Nhan chỉ gượng cười,như sực nhớ ra điều gì,cô ngồi xuống bên cạnh anh- Em...có chuyện muốn nói...- Được,em nói...đi...Rrrrrr....rrrrrrrr- Alo?“... “- Sao? Được rồi,tôi sẽ tới liềnBạch Thế Phong vội vã đẩy nhẹ Mạc Tử Nhan ra xa,nhanh chóng mặc quần áo,VSCN rồi đi vội- Khoan...anh định đi đâu thế? Có chuyện gì sao?Bạch Thế Phong chẳng nói chẳng rằng,đã vội vàng lái xe đi mất- Tử Nhan,có chuyện gì thế? Mới sáng sớm mà thằng đó nó đi đâu? - Bạch Vi Hiên tò mò hỏi- Em cũng không biết nữa******************************************- Anh về rồi...sao?Mạc Tử Nhan vừa chạy ra tới cửa,ngay lập tức liền sửng sốt,cô loạng choạng,tớu nỗi không còn sức để đứng vững được nữaHải Đường...cô thực sự trở lại rồi!- Mau đưa cô ấy lên phòng cho tôi- Thế Phong,được rồi,em không sao không cần phải làm quá lên như vậy,em có thể trở về nhà cũ ở được rồi - Hải Đường nhỏ nhẹ,thi thoảng lại liếc nhìn Mạc Tử Nhan,trong ánh mắt có hiện lên tia đắc ý- Không được,em đang không được khỏe,nghe lời anh,em phải ở lại đây- Nhưng còn vợ anh thì sao,em chỉ sợ cô ấy sẽ hiểu lầm hai chúng ta- Không sao,Tử Nhan cô ấy là người hiểu chuyện mà Đường nhi,đúng không?- Ừm...không sao đâu a...Cổ họng cô nghẹn ứ,từng lời phát ra vô cùng khó khăn,anh ấy...chỉ gọi cô bằng tên...còn với Hải Đường thì...Mạc Tử Nhan bặm môi,khó nhọc đứng dậy,đến đi lại còn khó khăn,thử hỏi sau này sẽ còn ra sao nữa đây?Từ ngày Hải Đường về đây,Bạch Thế Phong lúc nào cũng túc trực bên cạnh,lo lắng chăm sóc,còn có thể bí cả công việc để có thể ở bên cô ta...khi Bạch Vi Hiên hỏi thì chỉ lấy cớ là Hải Đường không được khỏeCòn Mạc Tử Nhan thì dạo này thân thể bị suy nhược,có đi khám thai vài lần,lần nào cũng bị bác sĩ mắng rằng tại sao đang mang thai lại không ăn uống đầy đủ,rồi còn kê cho cô mấy đơn thuốc,dặn dò phải ăn uống cẩn thận và bảo vệ sức khỏe của mình,nếu không sẽ bị suy thaiMạc Tử Nhan cũng rất biết nghe lời,ăn uống ngày ba bữa,uống thuốc đầy đủ,chịu khó nghỉ ngơi,chẳng mấy chốc cũng đã lên cân,nhìn phổng phao rất đáng yêuNhưng...Mỗi ngày ăn cơm,cô chẳng thể nào nuốt nổi một miếng,cả phòng ăn trống vắng,chỉ có một mình Vi Hiên dạo gần đây rất bận,không có thời gian ở bên cạnh chăm sóc cho Bạch Thế Phong...giờ đây dường như trong tâm trí anh chỉ có một mình Hải Đường,Mạc Tử Nhan mỗi lần đi qua phòng của Hải Đường đều nghe thấy những tiếng cười nói vui vẻ,lúc đó cô chỉ biết ngậm đắng mà đi về phòng ngủBây giờ,trên chiếc giường kingsize lớn,cô chỉ còn biết cô đơn,cố gắng nhắm mắt lại,nhưng vẫn không sao ngủ bình thường bên cạnh cô đều có hơi ấm của anh làm điểm dựa,bây giờ...chỉ còn là một mảng lạnh ngắt...Mỗi lúc như vậy,Mạc Tử Nhan thường giở cuốn sổ ra viết,nước mắt cứ tuôn rơi,làm nhoè đi dòng chữHôm nay đã tròn 4 tuần kể từ ngày Hải Đường ở lại,bụng của Mạc Tử Nhan cũng mỗi ngày một to,giờ cũng đã tròn ba tháng mang thai,nhưng mới chỉ là nhô lên,cho nên vẫn chẳng ai mảy may phát hiện,ngoại trừ Bạch Vi Hiên- Tử Nhan,lâu rồi mới gặp lại aHải Đường vẫy tay với cô,Mạc Tử Nhan lúc này đang ngồi ngoài vườn thong thả đọc sách,nhìn thấy Hải Đường,lại không thấy có một chút thiện cảm nào với cô Đường cô ta vẫn vậy,vẫn giữ nguyên bộ dạng trong sáng thuần khiết đó- Cô sao rồi?- Tôi khoẻ,cũng nhờ có mọi người quan tâm giúp đỡ,mà này Tử Nhan...tôi...có chuyện này muốn xin phép cô- Xin phép tôi? Cô đừng có xem tôi như mẹ thiên hạ thế - Mạc Tử Nhan cười khẩy- Tôi biết là thời gian qua cô phải chịu khổ nhiều rồi,cũng là tại tôi hết...cho nên...giờ tôi muốn xin lỗi cô,giờ tôi đã quay trở lại,cô cũng có thể giải thoát được rồi- Cô nói gì tôi không hiểu?- Ý của tôi là,giờ tôi đã trở về,cô cũng hết phận sự làm vợ,cũng nên ly hôn với Thế Phong,chẳng phải trước giwof cô không ưa anh ta hay sao?- CÁI GÌ?Mạc Tử Nhan thật sự nổi đoá,bụng dạ của người đàn bà này cũng thật hẹp hòi- Cô cũng thật ích kỉ,cô nói đi,vì sao tôi phải ly hôn với anh ấy chứ?Hải Đường thấy bộ dạng tức giận của Mạc Tử Nhan như vậy,Hừ,dám phản bác cô,được lắm- Nói cho Mạc Tiểu thư đây biết,sở dĩ Phong đưa tôi về đây là có chủ ýMạc Tử Nhan nhíu mày- À...chắc là sáng thứ hai ngày hôm đó,Thế Phong cũng đã nghe điện thoại đúng không?- Thì sao?- Cô đúng thật là ngốc mà,sao Phong lại có thể lấy cô làm vợ nhỉ? Tình nhân thì không tốt hơn hả? - Giongj nói của Hả Đường đầy châm biếm- Cô...- Tôi - Hải Đường,nhị tiểu thư của Hải gia,đang mang trong mình cốt nhục của Bạch Thế Phong chồng côMạc Tử Nhan ngồi thụp xuống,thẫn thờ,không tin vào tai mình...Hải Đường...cô ta mang thai?- Sao,bất ngờ chưa? Chắc sốc lắm chứ gì,nói cho cô hay,tôi về đây là để đoạt lại thứ vốn thuộc về tôi,từ cô- Cô...- Mạc Tử Nhan à,là do trước đây tôi ngu ngốc nên mới để vuột mất miếng mồi béo bở như vậy,lại đi nhường cho cô một con người hoàn hảo xuất không sao,tôi trở về rồi,nên giờ anh ấy là của tôi!Hải Đường lạnh giọng,bắt đầu đi quanh quẩn,miệng không ngừng kể lại mọi Tử Nhan chỉ biết nín thinh,đến lúc này mới biết cô đúng thật là một đứa vô dụng...- Hay không hả? Mạc tiểu thư,chắc hẳn nếm mùi phản bội hay ho lắm đúng không?- Đồ đê tiệnCHÁTMạc Tử Nhan thẳng tay cho Hải Đường một bạt tai,nước mắt đồng thời cũng rơi Đường hơi choáng,nhưng cũng giơ tay tặng lạiCHÁT- Đừng có hòng giở trò với tôi cô nghe gì chưa?"" Tử Nhan,em đâu rồi? ""- Bạch Thế Phong?Hải Đường cười lạnh nhìn cô,rồi chạy về phía cái bàn,bụng cũng theo đó mà đập mạnh vào thành,máu từ dưới chảy Đường đau đớn ôm bụng,máu nhỏ đỏ thẫm cả chiếc váy,cô ta hét ầm lên- AAA...con tôi...- ĐƯỜNG NHI...Bạch Thế Phong vừa chạy vào,đã nhìn thấy cảnh tượng trước mắt,Đường nhi của anh...- Phong...cứu em...cả con của chúng ta nữa... - Hải Đường gào khóc- Nói,ai đã làm chuyện này- Là...là...hức hức...Bạch Thế Phong nhìn theo phía hướng chỉ tay của Hải Đường,dừng lại trên người Mạc Tử Nhan- Tử Nhan...tôi đã xin lỗi cô,còn quỳ xuống dưới chân của cô...cô đã không tha thứ,lại còn cố tình đẩy tôi...con của tôi,giờ bị cô hại chết...- Không...Phong,không phải em,em không có làm- CÔ IM MIỆNG CHO TÔICHÁTBên má trái truyền tới cảm giác nóng bừng,Mạc Tử Nhan nằm sấp xuống,choáng váng,khoé môi còn rỉ ra máu,giờ đây cô chỉ còn biết im lặng mà chịu đựng- Uổng công tôi tin tưởng cô,tại sao cô lại hại chết con của tôi,hả? Cô nói điBạch Thế Phong như một con thú cuồng bạo,ra sức lay người Mạc Tử Nhan,hét lớn vào mặt côNhưng đáp lại chỉ là sự im lặngBạch Thế Phong hất mạnh cô ra,nhanh chóng bế Hải Đường đi ra ngoài- Từ nay về sau đừng có để cho tôi nhìn thấy cái bản mặt chán ghét của cô,cô nghe rõ chưa?*******************************************************Đau...đau lắm...có mấy ai hiểu được? Truyện Tôi Yêu Em, Cô Vợ Ngốc Của Tôi! Trọn Bộ được TruyenFull cập nhật mới nhất ngày 13/06/2023 . Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện Tôi Yêu Em, Cô Vợ Ngốc Của Tôi! một cách nhanh nhất. Theo dõi để xem được nhiều truyện mới nhất . Bài viết có thể bạn thích Thông tin Truyện Tôi Yêu Em, Cô Vợ Ngốc Của Tôi! 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Tôi Yêu Em, Cô Vợ Ngốc Của Tôi! Trọn Bộ 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 13/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – Truyện Full Tôi Yêu Em, Cô Vợ Ngốc Của Tôi! Tổng hợp Chương Truyện Tôi Yêu Em, Cô Vợ Ngốc Của Tôi! “update 13/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Trên chiếc giường cỡ lớn,một cô gái vẫn còn chăn ấm nệm êm kia đang say giấc ngủ,ngáy o o với tư thế rất chi kì dưới,cách đó không xa,một '' em '' đồng hồ đang nằm an nghỉ,nát đến tồi tệ,nhìn vào mà thấy chốc,một tiếng hét vô cùng '' nhẹ nhàng '' vang lên - TỬ TIỂU YÊU,MAU DẬY NGAY CHO BÀ !Vậy mà cái người nằm trên giường đâu có nghe,vẫn cứ an phận nằm trên giường rất ư là vô tư,ngáy o o như bình thườngRẦM RẦM- MẠC...TỬ...NHANCô gái có tên Mạc Tử Nhan kia không hẹn mà rằng liền bật dậy,mặt mày tươi như hoa,cười nói - Ahaha,mẫu hậu đại nhân...con dậy rồi - Có biết hôm nay là ngày gì không hả ? - Con biết mà,mẹ cứ nhắc hoài à - Thế hôm nay là ngày gì ? - Bà Mạc cười '' hiền '' hỏi- Con không biết Cô lấy tay xoa xoa đầu,cười toe toét,cái điệu rất chi là muốn ăn đòn - CÁI CON BÉ NGỐC NÀY,CÒN KHÔNG MAU VÔ ĐÁNH RĂNG RỬA MẶT RỒI MẶC ĐỒ,HÔM NAY LÀ LỄ TỐT NGHIỆP ĐẤY !- AAA,mẹ nhắc con mới nhớMạc Tử Nhan tức tốc chạy vào phòng tắm sửa soạn,hôm nay cô ngủ nướng,tất cả cũng chỉ tại cái cuốn tiểu thuyết cẩu huyết kia mà,huhu quả này chết chắc. Ăn hành đến nơi rồi !!!10 phút sau- Ba mẹ,CON ĐI ĐÂY Ạ !- Việc gì phải vội thế con gái,ngồi xuống ăn sáng đi đã - Ông Mạc buông tờ báo trên tay xuống,nhẹ nhàng nói - Con trễ rồi,tạm biệt ba mẹTrước khi đi cô không quên tặng cho papa mình một nụ hôn gió tạm biệt,vẫy vẫy tay chào ông rồi vọt lẹMạc Tử Nhan đi trên đường,thở dài sườn sượt,cô đơn một mình thế này thật chán quá nha,chẳng vui gì cả. Đang thơ thẩn nhìn ngó xung quanh,chợt có một bóng người chạy qua,không may vấp phải, ngã đè lên người cô- Cứu tôi với,cứu tôi...Một cô gái ngũ quan xinh đẹp,sắc xảo,đôi mắt ngập nước nhìn chằm chằm vào cô,luôn miệng cầu cứu. Mà cái tình hình vớ vẩn gì đây,đang yên đang lành,thành phố văn minh thế này,chẳng lẽ lại có tên sở khanh ?- Cô sao thế ? - Cứu tôi...có kẻ biến thái...Haha,phục mình quá,đoán trúng phóc,có kẻ sở khanh thật nha- Được rồi,cô cứ bình tĩnh,nói tôi nghe chuyện gì đang xảy ra ?- Tôi...hức...oa oa... - Đến đây cô ta rống to hơn,khiến cho Mạc Tử Nhan giật cả mình,cuống cuồng không biết phải làm thế nào - Cô...đừng khóc,bình tĩnh đi a...kể tôi nghe hắn làm gì cô,rồi chúng ta đến đồn cảnh sát...- Hắn ta...Bỗng nhiên,một tốp người khoảng chừng 5-6 tên liền chạy đến,mặt mũi bặm trợn khiến ai nhìn vào cũng phải chết sững,Mạc Tử Nhan cũng không hơn gì,sợ đến toát mồ hôi,nhưng miệng lưỡi vẫn cứng như thường- Mấy người ban ngày ban mặt lại đi ăn hiếp con gái nhà lành,tin tôi báo cảnh sát không ?- Tôi thách cô đấy !Một người đàn ông bước ra...tên này...thật sự rất đẹp trai a...giống y như mỹ nam trong ngôn tình vậy,thật sự rất soái...Aaa,không được,mi đang nghĩ cái gì vậy hả Mạc Tử Nhan ? Hắn là biến thái,là biến thái đó ! - Thách cái đầu nhà ngươi,ngươi nghĩ ngươi là ai hả tên biến thái kia ? Mạc Tử Nhan đứng bật dậy,chỉ tay về phía người đàn ông kia,hét lớnHắn cười lạnh,con nhỏ này,ăn gan hùm mới dám chửi hắn như vậy,đương nhiên là đang chui đầu vào chỗ chết,được lắm !- Cô ta,là người của tôi !- Người cái rắm ! Anh ỷ mình giàu ăn hiếp kẻ nghèo hả ? Hạng người như anh thật không ra gì - Cô cười khẩy,hai tay chống nạnh,kiêu ngạo nói- Cô...được lắm ! Các người mau đưa Hải Đường về,giam cô ấy lại,không được để trốn thoát. Còn cô ta... - Hắn cười nửa miệng,mặt gian tà,nói - Đem về,ta sẽ có cách xử lí !- Aaa,tên biến thái,mau thả ta ra !Mạc Tử Nhan hết sức vùng vẫy...thôi rồi...lỡ đụng lầm người,lại còn là tên ác ma nữa,đời cô...từ đây là chấm hết...

tôi yêu em cô vợ ngốc của tôi