tình yêu sâu nặng
Trong thời gian yêu nhau trước khi cưới, anh H. cũng từng phát hiện vợ mình vẫn nhắn tin qua lại với tình cũ. Khi ấy, anh H. nóng tính và đập chiếc điện thoại đen trắng. Sau đó 2 người làm hòa, anh H. chấp nhận tha thứ vì thương yêu vợ.
CHÙM Stt hay về tình yêu vợ chồng nghĩa tình sâu nặng. Stt hay về cuộc sống vợ chồng nghĩa tình sâu nặng sau đây sẽ chạm đến trái tim bạn đọc. Những câu nói hay này không những giúp bạn cảm nhận sâu sắc hơn về tình cảm vợ chồng thiêng liêng mà qua đó còn giúp hâm
Đọc truyện Tình Sâu Duyên Nặng: Con Đường Theo Đuổi Vợ Yêu Của Tổng Giám Đốc của tác giả Hạ Dương Mộc Cận, luôn cập nhật chương mới đầy đủ. Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng.
Vay Tiền Online Từ 18 Tuổi Bankso Vn. Một ly trà nóng, ấm cả tấm thân. Một câu thấu hiểu, ấm cả cõi lòng. Chúng ta tìm kiếm suốt cả cuộc đời cũng chẳng nằm ngoài việc được người thương, người thấu hiểu… Khoảnh khắc đẹp nhất là chúng ta đều tồn tại, chỉ biết nhớ nhung mà chẳng thấy mặt nhau Một mối tình tươi đẹp là sự ấm áp của hai trái tim nối liền nhau, là quấn quýt bên nhau như hoa sát cánh, như chim liền cành. Hiện hữu chân thực nhất là tôi đang ở đây. Tình cảm tươi đẹp nhất là người thấu hiểu mình, “tình trong như đã” nhưng lại chẳng ai dám mở lòng. Lời nói chẳng thể dốc cạn tâm can, hãy cảm nhận nó bằng cả trái tim mình. Những lời thề non hẹn biển chẳng thể là mãi mãi, nhưng cứ giữ chặt chúng trong tim. Tâm đầu ý hợp lại càng quấn quýt nhau hơn. Khoảnh khắc đẹp nhất là khi hai tâm hồn đồng cảm cùng nhớ về nhau. Ảnh Mỗi khi nhớ tới người ấy thấy lòng ấm áp lạ thường Chưa từng ước hẹn, ánh mắt mới trao nhau mà đã tự thấy an lòng. Chẳng cất câu thề mãi mãi nên chẳng thể gặp lại nhau. Thương nhớ vì thấu hiểu mới sinh ra. Quấn quýt vì tơ tưởng mà tìm đến. Rẽ cả ngàn con đường, chỉ có một nẻo là của riêng mình ta. Lạc lòng vào nỗi nhớ cứ như con thuyền nhỏ giữa đại dương mênh mông. Ảnh Giữa biển người bát ngát, chỉ cần một người là đủ. Cứ nghĩ đến người ấy bất giác chẳng thể dằn lòng mà tủm tỉm cười một mình. Khắc khoải chờ đợi màn đêm buông xuống để chúc người ấy ngủ ngon thay bao nỗi nhung nhớ. Có một sự quấn quýt tuy không thấy bóng hình nhưng lại rất đỗi chân thành. Có một sự chờ đợi âm thầm lặng lẽ nhưng nghĩa nặng tình sâu. Dẫu lặp đi lặp lại cả vạn lần lời thương nhớ cũng không biết mệt. Khắc khoải chờ đợi màn đêm buông xuống để chúc người ấy ngủ ngon thay nỗi nhung nhớ da diết trong tim. Chẳng một lần bày tỏ lòng mình, nhưng mãi mãi trân trọng và nâng niu. Chẳng một lần yêu cầu hồi đáp, mà sao cứ theo mãi chẳng chút hờn ghen. Bờ bên kia cứ ngóng trông, bờ bên này cảm động mãi chẳng nguôi. Được theo gót nhau nghìn dặm thì trái tim đã thành tỷ phú. Tình yêu nặng sâu nhất là được cùng bước trên con đường mưa gió. Tình yêu nồng nàn nhất là nóng lạnh sớt chia. Có thể ở bên nhau cùng vượt qua sóng gió, mới là một cuộc tình trọn ven. Ảnh Tình như thương như nhớ, dẫu lặng im mà cứ mãi vấn vương Tâm như nối liền tâm, dẫu không lời nhưng đôi bên đều thấu hiểu. Một ly trà nóng, ấm cả tấm thân. Một câu thấu hiểu, ấm cả cõi lòng. Tìm được một nửa có thể thỏa lòng dốc bầu tâm sự, tinh thần rạng rỡ như nắng ban mai. Một mối tình chẳng thể rời xa là nơi tâm hồn ta cập bến. Chúng ta tìm kiếm suốt cả cuộc đời cũng chẳng nằm ngoài việc được người thương, người thấu hiểu. Nụ cười nơi đáy mắt dâng đầy hơi ấm trong tim. Kiếp người chỉ là những hạnh phúc giản đơn và bé nhỏ. Theo Soundofhope Minh Nguyệt biên dịch
August 2, 2019July 5, 201903244 Thể loại ngôn tình hiện đại, hào môn thế gia, sủng ngọt, cưng chiều, hắc bang… Nhóm dịch Thất Liên Hoa Thêm một câu chuyện tình yêu sủng ngọt nam chính sủng nữ chính lên tận trời, cưng chiều vô pháp vô thiên, dùng mọi cách để cưới được nữ chính. Lời câu hồn đầy dụ dỗ “Gả cho tôi, tôi giúp em đòi lại tất cả, để cho em được vui vẻ an nhàn!”. Cô bị chính những lời ấy mà quyết định kết hôn ngang nhiên trở thành thiếu phu nhân của Đế Quốc, kết quả cả ngày đều bị anh chèn ép đủ điều. Trong phòng tắm, nhìn thấy que thử thai hai vạch “Tôi không muốn sinh khỉ con! Chết tiệt, anh phạm qui!” Anh nở nụ cười hài lòng “Anh không sinh khỉ con, vậy nuôi một cái bánh bao chơi vui hơn!” Cô đập bàn gầm lên “Không phải nói chỉ là kết hôn theo hợp đồng thôi sao…” Mắt phượng người đàn ông khép hờ “Ừ thì hợp đồng cũng không làm trở ngại chúng ta thực hiện việc sinh sản của con người!” Anh là tổng giám đốc hàng tỷ, nắm trong tay một nữa mạch sống kinh tế của Đế Quốc, tin đồn anh là người cuồng bạo, ngang ngược, không gần nữ sắc nhưng anh lại cưng chiều cô sủng đến tận cùng làm người ta tức lộn ruột! Cô cầu cứu Tin đồn khốn kiếp! Là giả! Cùng đón xem truyện hay này các bạn nhé. Nguồn Truyện nào không có chương nghe xin chư vị vui lòng report để ta sửa lại nhé. Đa tạ!Trường hợp có Server 2 mà chương bị lỗi thì đạo hữu chuyển sang Server khác để nghe nhé Nhạc nền If you're reading this, Your browser does not support the audio tag.
Tôi nhẩm tính, vậy là tôi xa mẹ tôi 12 năm. Lúc đó tôi 18 tuổi. Năm nay tôi tròn 30. Khi cho tôi sang Pháp, mẹ vẫn nghĩ, tôi học xong sẽ về, có ngờ đâu, tôi đi biền biệt từ đó. Ba mẹ tôi gặp nhau muộn nên ngoài ba mươi mẹ mới sinh tôi. Do sức khỏe kém nên sau đó ba nhất quyết không cho mẹ sinh thêm em bé, vì vậy, tôi chỉ có một mình và trở thành báu vật của ba mẹ. Nhưng ông trời thật bất công. Năm tôi 14 tuổi thì mẹ mắc phải căn bệnh hiểm nghèo ung thư vú. Dù mẹ đã được người thầy thuốc đầu ngành về ung bướu của TP HCM và cả nước chữa trị; dù mẹ đã hết sức kiên cường và lạc quan để sống nhưng sức khỏe của mẹ cứ yếu dần. Lần này ba gọi tôi về khi bệnh mẹ tái phát. Ba giấu mẹ nên khi tôi xuất hiện, mẹ sửng sốt “Ba con... thiệt là...”. Chỉ nói được vậy rồi mẹ ôm tôi khóc ròng. Tôi biết bao nhiêu năm nay mẹ đã dằn nén nhớ thương, tất cả chỉ để tôi được thực hiện ước mơ của mình Học tập, nghiên cứu, làm việc trong một môi trường tiên tiến, hiện đại. Tôi không ngờ, những thứ đó đã cuốn hút tôi như một thỏi nam châm, đúng hơn là một thứ ma túy. Thêm vào đó, tôi có một lý do khác để “nghiện” mảnh đất ấy Ở đó tôi đã gặp và yêu Nguyên, con gái thầy giáo hướng dẫn của mình. Tình yêu của tôi đã bước sang năm thứ 6 nhưng vẫn chưa thể có một kết thúc tốt đẹp vì Nguyên trả lời dứt khoát là không muốn về Việt Nam, còn tôi thì vẫn lưỡng lự giữa ở và về... Có lần mẹ tôi bảo “Nếu con Nguyên không muốn về thì thôi, con cứ ở bên đó làm việc, thỉnh thoảng về thăm là ba mẹ là được. Cưới sớm đi để mẹ còn được thấy cháu nội”. Nhưng ba tôi thì không nghĩ thoáng được như vậy. Ông nói, gì thì gì tôi cũng phải về. Cây có cội, nước có nguồn. Tổ qốc, gia đình lo cho mình được ăn, được học, được sung sướng hơn nhiều người khác thì không được phụ bạc; học xong phải trở về để phục vụ, để trả nợ quê hương. Ông còn dọa nếu tôi không về, ông sẽ từ mặt... Tất cả những lấn cấn ấy khiến chuyện giữa tôi và Nguyên cứ dùng dằng. Và lần trở về này, tôi càng đau đáu trong lòng. Có những đêm tôi thức trắng. Ngồi bên giường bệnh của mẹ, tôi đau đớn nghĩ rằng mình là một đứa con bất hiếu. Mẹ bệnh tật như thế mà tôi chẳng ở bên cạnh để chăm lo. Nếu mai này mẹ không còn, có lẽ nỗi ân hận sẽ giày vò tôi đến chết... “Ba à, vài hôm nữa con sẽ sang Pháp thu xếp mọi chuyện. Con đã quyết định rồi...”- tôi nói với ba về quyết định của mình. Ông có vẻ nghĩ ngợi nhưng rồi cũng gật đầu “Con làm như vậy là đúng. Cha mẹ và Tổ quốc thì chỉ có một... Huống hồ gì ba mẹ chỉ có một mình con, mà mẹ lại bệnh tật ngặt nghèo, sống nay chết mai như vậy...”. Tôi không nói với mẹ ý định của mình vì sợ mẹ thương tôi lại ngăn cản, không cho tôi trở về. Thế nhưng tôi nhận ra trong ánh mắt khắc khoải của mẹ một nỗi lo sợ mơ hồ. Mẹ không muốn xa tôi nhưng cũng không muốn chúng tôi chia cắt. Mẹ tôi cũng như bao người mẹ khác, chỉ biết cho đi mà không bao giờ đòi hỏi, trong trái tim của mẹ không bao giờ có sự so đo. Suốt những ngày qua, điều tôi suy nghĩ nhiều nhất là không biết phải bắt đầu câu chuyện với Nguyên thế nào... Dẫu sao thì đó cũng là một tình yêu sâu nặng. Sau Nguyên, có thể tôi sẽ khó yêu được một người phụ nữ nào như thế...
tình yêu sâu nặng