tình yêu dũng cảm của quyên tử

Truyện Tình Yêu Dũng Cảm Của Quyên Tử - Chương 20. Hiện menu doc truyen. Danh sách . Truyện mới cập nhật; Truyện Hot; Truyện Full; Tiên Hiệp Hay; "Khụ khụ, ừ, phải nói gần đây tính tình của Quyên Tử càng ngày càng tốt thật! Càng ngày càng tốt rồi, có phải không vợ Nghệ sĩ Tú Quyên trong vở Độc thoại đêm. Ảnh: T.T.D. Và đặc biệt phải nhắc đến đạo diễn Leon Quang Lê của bộ phim Song Lang, người đã cho Tú Quyên vai diễn cô đào Thùy Vân trong phim tạo được cảm tình với khán giả.Tú Quyên cho biết sau bộ phim tình cảm anh em trong đoàn vẫn rất thân thiết, gắn bó. Câu chuyện về hành trình vượt khó của nữ giám đốc 9X Vũ Thị Quyên sẽ truyền cảm hứng cho nhiều bạn trẻ trong "Trạm yêu thương" với chủ đề "Nghĩ ra khỏi chiếc hộp" lên sóng lúc 10h00 thứ Bảy 22/10/2022 trên kênh VTV1. Vay Tiền Online Từ 18 Tuổi Bankso Vn. “Em thích anh”Dưới cái nắng tháng mười, một thiếu nữ trong bộ váy đỏ, sau gáy vung vẩy một bím tóc đuôi ngựa cột cao, tóc mái chỉnh tề che kín cái trán, chỉ lộ ra một đôi mắt sáng ngời, trong suốt khiến người ta không dám nhìn nơi đó như một ngọn lửa rực cháy, đẹp rạng rỡ. Trên gương mặt trẻ trung tràn đầy sắc thái mơ mộng, đẹp Hành ngẩng đầu lên kinh ngạc, sau đó bật cười. Cô bé này xem như là học sinh của anh, chính xác mà nói thì không phải xem như, anh đến thực tập tại trường chuyên cấp 3, vì nơi đó dượng anh làm hiệu trưởng, trước khi ra nước ngoài, cũng không biết phải đi đâu, đành đến đây chờ đợi, dù sao ở đây có thư viện phong phú, mặc dù là trường cấp 3 nhưng tương đối nổi gái lớn mật đang thổ lộ trước mặt này là học sinh lớp mười, tên là Trần Quyên, là một cô bé xinh đẹp, thường cùng với một cô nhóc khác là Thời Tiêu, luôn dính với nhau, một bước không Hành nhớ tên hai cô bé này là bởi vì hoạt động đoàn với nhau, trong thời gian tựu trường có khá nhiều hoạt đồng mà anh lại thực tập ở đoàn ủy, hơn nữa hai cô nhóc này đứng bên cạnh nhau thật khó mà không làm người ta chú ý, hoàn toàn ngược lại với ngoại Tiêu xinh đẹp, Trần Quyên thì rạng rỡ, giống như tên của cô, nhớ Viên Hồng đã từng nói trong “Mãn tỉnh du ký”“Dãy núi được tắm qua tuyết, đẹp như chùi”Sáng rực đẹp đẽ, trầm tĩnh như nước, bùng phát như lửa. Lúc ấy Triệu Hành còn cười nói“Cha mẹ em đặt tên hay thật, như thơ như hoa.”Lúc đó cô nhóc này còn đứng dậy nói“Tên em chẳng liên quan gì đến mấy thứ này, bởi vì hai chị họ của em một người tên là Trần Quyên, một người là Trần Nhiên, ba em bảo, con gái yêu của ông nhất định phải mạnh hơn mấy cô chị nên gọi là Trần Quyên phòng học cười nghiêng ngả. Đây là lần đầu tiên Triệu Hành gặp cô, sau đó anh còn phát hiện, cô nhóc nữ sinh này, luôn dùng ánh mắt ngượng ngùng mà hừng hực lén lút nhìn mình, Triệu Hành cảm thấy thú vị, chỉ mắt anh, cô đúng là một nữ sinh chưa lớn, lại trắng trợn thổ lộ trước mặt mọi người như vậy, Triệu Hành cũng cảm thấy có phần lúng túng, suy nghĩ một chút, thả sách xuống, đứng lên“Sao lại thích tôi, em thích tôi ở điểm gì, nếu em nói được lý do, tôi sẽ suy nghĩ.”Cô nhóc sửng sốt, đứng đần nửa ngày, suy nghĩ nát óc mà không nghĩ ra được lý do, chẳng lẽ nói bởi vì khuôn mặt phong độ trí thức của anh, vì sự u buồn lơ đãng qua những cái dơ chân nhấc tay của anh, hay vì vẻ đẹp trai, bản lĩnh vượt trội, những thứ này sao gọi là lý do được, chẳng phải con gái như thế quá hủ bại lần cuối cùng là ở bên ngoài căn hộ anh thuê, lúc đó anh chuẩn bị ra nước ngoài, mọi thứ rối tung, việc gì cũng muốn làm, ngày đêm bận rộn, trường học cũng không đến nữa,không biết cô nhóc này sao lại thần thông quảng đại như vậy, tìm được đến hết năm, trời còn hơi lạnh, Triệu Hành mở cửa ra nhìn thấy ngay cô nhóc mặc một chiếc áo khoác dài màu đỏ nhung to sù sụ, quàng một chiếc khăn lông lá, quấn quanh khuôn mặt nhỏ nhắn bằng bàn tay, đôi mắt to tròn, không nói hết được sự xinh đẹp đáng Hành mở cửa cho cô vào, cô nhóc vừa đi vào đã nhanh chóng cởi chiếc áo khoác nhung ra, bên trong chỉ mặc một chiếc váy ngắn, cổ áo thì rộng, vai hở ra hơn nửa, lộ ra đường cong mỹ miều và dây áo lót bằng cũng thả ra, hơi quăn tự nhiên, rủ xuống, phong tình quyến rũ hơn mấy phần. Triệu Hành nhìn đi chỗ khác, ho nhẹ vài cái, vào bếp rót cho cô một cốc nước nóng.“Hôm nay không phải ngày nghỉ, em trốn học rồi.”Cô nhóc nghiêng nghiêng đầu cười“Anh không phải thầy giáo nữa, cần gì quan tâm mấy thứ này”Nói xong, đôi mắt to đảo một vòng quanh nhà, một phòng khách bố trí gọn gàng sạch sẽ, có thể thấy người đàn ông này sống rất nề nếp. Đặt cái cốc trong tay xuống, đứng lên“Triệu Hành, em đến nói cho anh biết lý do em thích anh, anh đã nói, chỉ cần em nói ra, anh sẽ suy nghĩ.”Triệu Hành giật cả mình.“Em thích anh, không có lý do gì, thích là thích, đây chính là lý do, còn nữa, Triệu Hành, anh không được xem em như một con nhóc, em là một phụ nữ.”Triệu Hành ngân ngẩn cả người, quần áo của cô nhóc đã tuột xuống, những tia sáng mỏng manh xuyên qua rèm cửa số chiếu lên người cô nhuộm lên một màu tươi sáng, xinh đẹp tựa một pho tượng ngọc nhóc quyết đánh đến cùng, đã chuẩn bị trước, không đợi Triệu Hành từ chối, đã xông lên ôm lấy anh thật chặt“Em thích anh, thật đó”Giọng nói hơi run rẩy, có lẽ cũng hơi sợ, lại dũng cảm như thế, dũng cảm đến mức Triệu Hành không muốn từ chối. Triệu Hành nhẹ nhàng xoay người ôm lấy cô, dùng vòm ngực của mình sưởi ấm cô, thân thể lạnh run run, ở trong lòng anh như bông hoa đầu nhóc ngẩng đầu, ôm cổ anh, đưa môi lên, ngốc nghếch gặm cắn lung tung, như một con thú nhỏ đói bụng, kiểu tấn công không có Phương pháp như thế, lại hoàn toàn khơi dậy phản ứng nguyên thủy của Triệu Hành có bao nhiêu, mới hai mươi tư tuổi, làm sao chịu nổi sự hấp dẫn sinh động như thế, vả lại cô nhóc này chưa bao giờ hiền lành cả, trầm luân trong bể dục, lấy tình yêu làm cớ, thuận nước đẩy thuyền…Cho đến khi dục vọng rút đi, trở lại với lý trí, ôm cô nhóc còn vương nước mắt ở trong lòng, Triệu Hành bắt đầu suy nghĩ, có phải nên bỏ kế hoạch ra nước ngoài, ở lại đây, chờ cô lớn lên, chờ cô vào đại học, rồi bọn họ kết hôn Hành là một người đàn ông, hơn nữa anh không thể phủ nhận, trong lòng cũng yêu mến cô nhóc này. Nhưng những việc cần thiết cũng phải làm, dù sao cô bé mới mười bảy tuổi, tình huống của họ hôm nay liên quan đến cả sinh Hành đứng lên rửa mặt, mặc quần áo, đắp lại chăn cho cô nhóc vẫn đang vùi đầu ngủ, hôn một cái nhẹ nhàng lên trán.“Nhóc ạ, em đúng là một cô nhóc hết sức phiền toái.” Mặc áo khoác ra ngoài, rẽ trái ra khỏi khu chung cư, cách không xa có một nhà thuốc, tiện thể mua chút thực phẩm về, không biết cô nhóc có thích ăn lẩu hoạch của Triệu Hành đâu ra đấy, nhưng lúc anh quay về, người đã đi, nhà thì trống. Để lại cho anh trừ khí lạnh còn có cái chăn xộc xệch và tờ giấy nhắn trên cửa kính, chữ cô bé rất đẹp, rồng bay phượng múa không giống nét chữ của những cô gái đẹp bình thường“Thật ra em đã không thích anh nữa rồi, cho nên, hẹn gặp lại.”Triệu Hành đột nhiên cảm thấy mình hết sức buồn cười, lại còn nghĩ bỏ kế hoạch ra nước ngoài, cô nữ sinh này có lẽ dùng anh để thử sức quyến rũ của mình, con gái bây giờ, không phải có rất nhiều kiểu như vậy Hành cũng không đi tìm cô nữa, tiếp tục ra nước ngoài học, đi làm, tất cả phảng phất như nước chảy không lưu lại dấu vết. Giờ phút này gặp lại cô, Triệu Hành mới phát hiện, có lẽ cho tớ giờ mình chưa từng quên, mấy năm lặng lẽ trôi qua, cô nhóc giờ đã trưởng đẹp rạng rỡ không tì vết đó được năm tháng gọt rũa càng thêm mê người, giơ tay nhấc chân cũng tạo nên một sự quyến rũ khó cưỡng, nhưng ánh mắt đang nhìn mình, lộ rõ sự khinh thường, thậm chí thù hận, mặc dù ít thôi, nhưng Triệu Hành cũng dễ dàng bắt được.“Chủ tịch triệu lần này đích thân nhậm chức tổng giám đốc tập đoàn Worle khu vực châu Á, xin hỏi, ngài có ý định ở lại lâu dài hay không?”Ngón tay Triệu Hành nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, cười nhạt nhìn cô“Tôi vốn muốn nói, xem ra Trần tiểu thư dễ quên nhỉ.”Quyên Tử trong lòng đầy lửa giận, phút chốc cháy phừng lên, thật là nằm mơ cũng không nghĩ đến, đời này còn có thể gặp lại tên đàn ông nhỏ nhen này, năm đó cô ngu ngốc, trẻ người non dạ, nhưng bây giờ hắn còn nói những lời này, là ý gì, hay là muốn cô ngu ngốc dâng lên, cho hắn trà đạp mắt Quyên Tử ánh lên nét cười“Triệu tổng, phu nhân không cùng ngài trở về sao?”Triệu Hành sững sờ, nhìn cô chằm chằm“Tôi chưa kết hôn, đến giờ, vẫn còn độc thân.”Quyên Tử sững sờ, biết mình đã đi xa chủ để phỏng vấn, vội vàng điều chỉnh sắc mặt“Hiện nay các tập đoàn nước ngoài có xu hướng thâm nhập thì trường bán lẻ trong nước, là người phụ trách lĩnh vực bán lẻ lớn nhất của Tập đoàn Worle, tổng giám đốc khu vực Châu Á, quan điểm của ngài thế nào?”Ánh mắt của Triệu Hành ngừng trên mặt cô một lúc mới mở miệng“Thực lực của tập đoàn Worle chúng tôi…”Phỏng vấn kết thúc, Quyên Tử đứng dậy lễ phép đưa tay“Cảm ơn Triệu tổng trong lúc bận rộn vẫn tiếp nhận phỏng vấn của chúng tôi.”Triệu Hành đưa tay cầm lấy tay cô, nhẹ nhàng nói một câu“Buổi tối chúng ta cùng nhau ăn cơm nhé”Quyên Tử rút tay về cười cười“Xin lỗi, tôi có hẹn rồi, lần sau có cơ hội, tôi sẽ nhận Triệu Tổng”Triệu Hành hơi mất mát, nhìn cô quay đi, đột nhiên nói một câu ngu ngốc“Thế nào, đã nhiều năm rồi, vẫn còn làm không biết mệt việc thử nghiệm sức quyến rũ của bản thân à?”Thân thể Quyên Tử cứng đờ, quay đầu lại, hất tóc rất phong tình“Mị lực của tôi, chưa bao giờ cần thử nghiệm, Triệu tổng, hẹn gặp lại.” Quyên Tử ra khỏi tòa nhà cao chọc trời, vừa mới xuống đến bậc thang, rắc một cái, gót giày gãy, khẽ nguyền rủa một tiếng, kẹp cả laptop lẫn tài liệu vào nách nhảy lò cò vài bước về phía trước, ngồi lên bệ đài phun cô đến đây, đài phun đã dừng, vừa ngồi xuống một cái, nước đột nhiên phun lên, hại cô ướt Tử vội vàng cấp cứu tài liệu laptop, những thứ này còn quan trọng hơn cô nhiều, chuyển đến chỗ sạch sẽ, nhìn lại toàn thân nhếch nhác, tức giận gào lên“AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA…”Ai đi ngang qua cũng không kìm được liếc cô một cái, còn len lén cầm điện thoại chụp ảnh, đoán chừng sáng mai trên web sẽ lan truyền tin một cô gái nổi điên trước tòa cao Tử vuốt vuốt nước trên mặt, lấy điện thoại di động ra, bấm lên cái mặt Tả Hồng, điện thoại đổ chuông mấy lần không ai nhận, Quyên Tử mắng thêm một câu“Lúc cần thì không nghe, thèm vào, bà đang run rẩy ở ngoài đây, đồ t*ng trùng lên não khốn kiếp, không nhận đúng không, được, về sau đừng có nghĩ lên giường với bà nữa.”Tắt điện thoại, trực tiếp tắt nguồn, nhìn đôi giày cao gót trên đất, cầm chiếc còn nguyên vẹn, gõ lên ngọn núi giả vài cái, cạch, cạch, … ra sức gõ mấy cái, nhưng nó lại bền chắc muốn chết, thật điên tiết, gõ liên Tử hận, dứt khoát cầm hai chiếc giày, giơ tay, ném tùm một cái vào trong đài phun nước, cởi tất, đi chân không, cầm đồ lên đi thẳng về phía trạm xe đường đi, không ít người nhìn, đến 800% người đi đường liếc lại. Phải nói là con người lúc gặp xui xẻo thì uống hớp nước lạnh cũng tê răng. Đi chưa được mấy bước, chân đạp phải miếng kẹo cao Tử ghê tởm cái này, ngó ngó một hồi, ngồi lên hàng rào, tìm kiếm khăn ướt trong túi xách, lật đi lật lại, một tờ cũng không còn. Thuận tay vặt một cái lá bên cạnh, cân nhắc nửa ngày cảm thấy không sạch sẽ, trong miệng lẩm bẩm mắng ông trời, mắng thượng đế, mắng quả hồng, mắng tên Triệu Hành đột nhiên xuất hiện…Tiếng còi ô tô chói tai vang lên, Quyên Tử ngẩng đầu, ở lối đi bộ cách cô ba mét, một chiếc Maserati đời mới đang dừng, màu xanh da trời, phát sáng rực rỡ dưới ánh nắng, bên trong cửa sổ, khuôn mặt cầm thú của Triệu Hành đang cười với Tử không hề nghĩ ngợi, bốc một nắm đất giơ tay ném thẳng, bộp một tiếng, trúng đúng mui xe. Cô hài lòng đứng dậy phủi tay“Xem ra đầu bà đây vẫn còn tỉnh táo, chưa đến mức hỏng hết” Truyện Tình yêu dũng cảm của Quyên Tử Thông tin truyện Tình yêu dũng cảm của Quyên Tử Đánh giá 6/10 từ 1 lượt. Tác giả Hân Hân Hướng Vinh Thể loại Ngôn tình, Hiện đại Nguồn DĐLQĐ Trạng thái Full Tình yêu là gì ? Một câu hỏi hóc búa cho đến tận bây giờ vẫn là một bí ẩn... Nhưng hiện nay đa số chỉ cần có tiền là mua được tình yêu , thế tình yêu ấy liệu có được vững chắc lâu dài ??? Truyện có thể phần nào sẽ trả lời cho câu hỏi trên khi mà nhân vật nữ chính của chúng ta xem tình yêu là thứ còn quan trọng hơn cả bản thân mình. Sẵn sàng hi sinh vượt qua mọi thử thách để đến với người mình yêu ... Cô sẽ thành công! Danh sách chương Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 1 2 Âm thanh của Tả Hồng trầm thấp, lại mang theo khuynh hướng cảm xúc mềm mại như tơ, giống như một âm điệu của tiếng đàn viôlông, trầm bổng du dương, nói đến câu chuyện cũ này, thật ra thì Quyên Tử một chút cũng không muốn đứng lên, tựa vào trong lòng người đàn ông này, suy nghĩ của cô lại trôi dạt đến nơi sau tương lai đứa bé của bọn họ ra đời, anh cũng sẽ như vậy, ở trên giường của đứa bé kể những câu chuyện cũ, kể về chuyện khi cha mẹ còn bé. Quyên Tử phát hiện, thật ra thì Tả Hồng là một người đàn ông rất ấm áp, loại tình cảm ấm áp này khiến cho cô cảm nhận được từ nó sâu trong đáy lòng, tựa vào trong ngực anh đột nhiên khiến cô cảm thấy những ngày tháng yên bình như vậy vô cùng Hồng nói đến một nửa, lại phát hiện cô gái trong ngực đã lăn ra ngủ rồi, cúi đầu nhìn xuống không khỏi bật cười, Quyên Tử nghẹo đầu, đặt trong khuỷu tay anh, đã ngủ thật say, khóe miệng mang theo một nụ cười ngọt ngào, nhẹ nhàng mà chậm rãi, giống như đang mơ một giấc mộng đẹp, Tả Hồng thật hy vọng vào giờ phút này thời gian có thể dừng lại, để giờ khắc này kéo dài mãi mãi, trong ngực anh có Quyên Tử, mà trong bụng Quyên Tử có đứa bé của bọn họ, ba người bọn họ chính là một nhà hoàn hồng nhẹ nhàng ôm cô, rất cẩn thận, chỉ sợ đánh thức cô, vừa ôm Quyên Tử đặt lên trên giường thì điện thoại trên đầu giường kêu lên, Tả Hồng cầm điện thoại trong tay nhìn một chút, xoay tay lại khoác chăn lên trên người Quyên Tử, ra ngoài phòng ngủ mới nhận“Tôi là Tả Hồng”Mạc Vân Phong ở đầu bên kia trầm mặc một hồi lâu“Tại sao lại là cậu? Nói Vân Đan nghe điện thoại”“Cô ấy đang ngủ, có chuyện gì thì nói với tôi”Mạc Vân Phong phì cười“Tả Hồng cậu rất buồn cười cậu có biết không? Sao cậu lại ở đó với Vân Đan? Tôi cảnh cáo cậu…. cậu cùng Vân Đan là chuyện không thể, nhanh chóng tách ra đối với cậu và Vân Đan đều là chuyện tốt nhất”Tả Hồng đi đến bên cạnh cửa sổ, đốt một điếu thuốc ngậm lên miệng“Vân Đan là ai? Tôi không biết, người tôi muốn chỉ là Quyên Tử, tôi yêu cô ấy, lúc yêu cô ấy, cô ấy chính là Quyên Tử của tôi, về phần Vân Đan, không có quan hệ gì với tôi”“Cậu có ý gì?”Mạc Vân Phong cảm thấy quả thật không thể nói lý lẽ với Tả Hồng.“Ý của tôi rất đơn giản, chính là có trời cũng không can thiệp được chuyện của tôi và Quyên Tử, người nhà họ Mạc các anh có đồng ý hay không thì cô ấy đều là của tôi”Nói xong, không đợi Mạc Vân Phong đáp lại, trực tiếp ngắt Vân Phong ngạc nhiên nhìn điện thoại di động, Vân Kha ngồi đối diện hé ra một nụ cười“Là Tả Hồng?”Mạc Vân Phong gật đầu“Thằng nhóc này thật sự tính toán muốn dính vào Mạc gia chúng ta, ban đầu còn nói cái gì ước gì không có quan hệ gì cùng Mạc gia, bây giờ khi không lại đi tìm Vân Đan rồi, thật không có chút khí chất nào”Vân Kha cười hì hì“Thật ra thì trong lòng đại ca cũng mong là như vậy đúng không dù ngoài miệng nói khó nghe như vậy. Mấy ngày nay em cũng đang suy nghĩ chuyện lúc còn bé, mặc dù Tả Hồng và Vân Đan chỉ gặp qua mấy lần, nhưng lần đó không phải là Tả Hồng dụ dỗ Vân Đan, Vân Đan từ lúc còn nhỏ như vậy đã đem Tả Hồng khốn khổ như vậy, có lẽ hai người bọn họ vừa mới bắt đầu chính là nhất định, đi một vòng lớn như vậy, cuối cùng vẫn là cùng nhau, không tách ra”Mạc Vân Phong thở dài“Nhưng cha cố chấp như vậy”Vân Kha đột nhiên cười khẽ lắc đầu“Dù cha cố chấp, nhưng Vân Kha còn cố chấp hơn so với cha, chỉ cần Vân Kha quyết định đi theo Tả Hồng, cha có phản đối cũng không có ích gì”Mạc Vân Phong cũng khó có khi nở nụ cười, có lúc thật đúng là một người khắc một Tử đổi ngày đi làm, nghỉ ngơi một ngày một đêm, thần sắc Quyên Tử nhìn qua lấp lánh hơn nhiều, mới vừa bước vào tòa sản lại có cảm giác rất không thích hợp, vào phòng làm việc của mình, vừa ngồi xuống thì một cô vé liền đi vào cười mập mờ“Chị Quyên Tử, chúc mừng”Quyên Tử không hiểu nhìn cô, cô bé đưa tờ báo trong tay cho cô“Chị Quyên Tử, chúng em thật không biết chị lại có gia cảnh lớn như vậy, chị thật là người khiêm tốn………. "Sau khi cô bé kia đi ra ngoài, Quyên Tử cầm tờ báo lên, vừa nhìn không khỏi nhíu chặt mày, ngày hôm trước chụp ảnh cô và Triệu Hành chỉ là một bức ảnh mơ hồ chỉ nhìn thấy một bên mặt, hôm nay lại là chân dung rõ ràng của cô in ở phía trên, còn có ảnh Tả Hồng, Triệu Hành, thậm chí cả Mạc Quan Vinh….Tựa đề thì viết vô cùng lớn Vạch trần khăn che mặt của cô bé lọ lem, bối cảnh gia thế hiển hách và tình sử đặc biệt "Tờ báo này giới thiệu thân phận của Quyên Tử, có lẽ là viết trong lúc vội vàng, khiến cho sự việc cũng không rõ ràng lắm, chỉ nói cô chính là thiên kim tiểu thư mà nhà họ Mạc đã tìm thấy, còn có chuyện tình cảm của cô cùng Tả Hồng và Triệu Hành, lại viể giống như một câu chuyện cẩu huyết, hai nam một nữ cộng thêm địa vị bối cảnh của ba người, thủ đoạn cũng dùng đủ, Quyên Tử tự mình xem cũng cảm thấy cực kỳ đặc Tử lần đầu tiên phát hiện, thái độ của bản thân đối với giới truyền thông, nếu càng náo loạn thì càng lớn chuyện, nếu như ba người bọn họ chỉ là người thường có lẽ sẽ không ai chú ý, nhưng ba bọn họ đều không phải, giới truyền thông tóm được chuyện này chính là cơ hội kiếm tiền, Quyên Tử hận không thể làm ầm ĩ một trận, đành phải tạm thời nghỉ phép, đi theo Tả Hồng trở về thành phố B………Cuối cùng cũng phải để nhà họ Mạc giải quyết chuyện này, Mạc Quan Vinh ra mặt, một cuộc điện thoại liền dập tắt tất cả mọi chuyện trên báo chí, sau mấy ngày ổn định thì moi chuyện mới tính là tạm lắng lại, nhưng Quyên Tử và quan hệ với nhà họ Mạc thì thật sự rõ ràng trước bàn dân thiên gia quyế định đặt tiệc ở khách sạn cao cấp năm sao ở Thành Đông, chính thức để Quyên Tử nhận tổ tông, thật ra thì đối với Quyên Tử chuyện này chỉ là hình thức, khá là mâu thuẫn với Mạc Quan Vinh, ông vô cùng cố chấp, nói muốn để tất cả anh em bạn bè đều biết cô là Vân Đan của Mạc lúc Quyên Tử cảm thấy từ sâu trong huyết thống của Mạc Quan Vinh đều là quan niệm chấp nhất quá mức, hơn nữa lại còn mang tính chất biệt lập, ngoại trừ đối với người nhà họ Mạc, cho dù là con dâu cũng hờ hững không bình thường, Mạc gia đến nay cũng không có một đứa trẻ con nào, nhưng suy nghĩ một chút thì vấn đề này cũng coi như trong dự định, dù sao quan hệ vợ chồng của ba người anh họ này lạnh nhạt như vậy thì có đứa bé mới gọi là kỳ nên vào một ngày mùa đông ở tuổi hai mươi bảy này, cô không giải thích được tại sao lại biến thành Mạc Vân Đan. Thời điểm cánh tay cô vòng ở khuỷu tay Mạc Vân Giới đi vào phòng tổ chức tiệc thì Quyên Tử vẫn cảm thấy như lạc vào một giấc khứa chật nhà, mỗi người đều mang theo khuôn mặt tươi cười, rõ ràng là muốn lấy lòng nịnh bợ, Quyên Tử vô cùng ghét như vậy, nhưng Mạc Quan Vinh vẫn kiên trì muốn tổ Quân ở dưới chọc mặt Tả Hồng một cái“cũng không khác lắm, Quyên Tử nhà cậu đúng thật là hoa thơm cỏ lạ, cậu vội càng gấp gáp cũng không sao”Tả Hồng liếc anh một cái, ánh mắt êm ái chậm rãi rơi vào người vừa tiến vào, ăn mặc tỷ mỉ, trên người cô mặc một bộ lễ phục màu đỏ thẫm, sắc mặt xinh đẹp cùng lễ phục trên người hợp nhau càng thăng thêm sức mạnh, làn váy thẳng tắp buông xuống, kiểu cách đơn giản, nổi bật dáng người cao gầy, phía trên khoác một chiếc choàng lông màu trắng, hở đầu vai, lộ ra chiếc cổ thiên nga đẹp đẽ, cẩn cổ đeo một chuỗi dây chuyền ngọc trai sáng dài vấn nhẹ lên, bên trên cài một chiếc châm cài tóc trân châu, hai bên tóc mai rủ xuống một một cách tự nhiên, mặc dù trang điểm rất nhạt, nhưng vẫn mỹ lệ như cũ, đây mới là Quyên Tử của anh, lúc nào cũng là tiêu điểm, lúc nào cũng ngẩng cao đầu đứng ở nơi đó, cô gái xinh đẹp kiêu ngạo, đúng là người anh yêu tận xương Tả có chút sững sờ, đây chính là cô gái mà mình luôn luôn cho là hèn mọn hà tiện sao? Con bé cao quý xinh đẹp, giống y như con dâu thứ hai nhà họ Mạc hào hoa phong nhã cách đây hơn hai mươi năm, sao bà lại không nhìn ra, hai mẹ con họ lại giống nhau như thế Tiểu Hồng nói bà đúng là có mắt không nhìn thấy thái sơn, bà Tả không khỏi cẩn thận hồi tưởng, không thể không thừa nhận bà thật sự là võ đoán, bà vẫn luôn đứng ở góc độ của chính mình để suy nghĩ về cô gái đó bà đã dùng hết thủ đoạn tâm cơ, cuối cùng vẫn phải dựa vào đứa nhỏ ở trong bụng mới có thể trở thành bà Tả thực sự, ngồi lên được vị trí nữ chủ nhân của Tả gia phải mất bao gian nan ẩn nhẫn, cũng chỉ có mình bà là hiểu rõ, bà cũng chắc chắn, trong đầu cha Tiểu Hồng vẫn duy trì tư tưởng truyền thống kia, Bất Hiếu Hữu Tam, Vô Hậu Vi Đại**.** câu này có nghĩa là bất hiếu có ba tội, không có con nối dõi là tội lớn nhất Mà trong lòng chồng bà đã nhiều năm như vậym nhưng thủy chung cũng không quên được vợ trước, điều này khiến cho bà cảm thất thất bại vô cùng, toàn bộ ý định gần như đều đặt trên người Tả Hồng, bà hi vọng con trai có thể thành công, bà hi vọng Tả Hồng so với bất cứ ai khác cũng phải mạnh mẽ, cho nên bà không cách nào nhịn được, thằng bé vì một Quyên Tử không hề có bối cảnh như vậy mà trở mặt với nhà họ nữa, từ lần đầu tiên nhìn thấy Quyên Tử, bà cũng không thích cô, tại sao không thích, bà Tả hiểu rõ tại sao, bởi vì Quyên Tử vừa nhìn thấy bà thì dường như pahs vỡ tất cả ngụy trang củ bà, hơn nữa cô cũng không hề miễn cưỡng che dấu, trực tiếp nói thẳng với bà“Tôi hiểu rõ tại sao bà phản đối, , tôi hiểu bà làm thế nào mà có được vị trí này”Chi tới bây giờ, cho dù cô đã là cháu gái của nhà họ Mạc, nhưng bà Tả vẫn không thích cô, Quyên Tử giống như khiến cho một mặt của bà không cách nào che giấu, khiến cho những âm u hèn mọn trong lòng bà cất giấu bao lâu lộ ra ngoài ánh sáng, có một cô con dâu như vậy vào của, có thể nghĩ được địa vị của bà mẹ chồng này như thế nào, huống chi trước đây hai người còn có nhiều khúc mắc như bà Tả cũng hiểu, chuyện ngày hôm nay đã là chuyện bà không thể can thiệp được rồi, Quyên Tử là Mạc Vân Đan, với bối cảnh của Mạc gia, bà đã không có quyền cự tuyệt nũa rồi, hơn nữa con trai của bà cũng không có tiền đồ, sống chết quấn lấy cô gái thời gian vừa rồi của bà Tả rất tồi tệ, cái loại đấu chí trước đây gần như đã hoàn toàn biến mát, kết hôn cùng chồng hơn ba mươi năm nay, đến tận hôm nay, trong lòng ông vẫn nhớ thương vợ cũ và con gái, con trai thì chưa cưới vợ cũng đã quên chính mẹ đẻ, có có một cô con dâu tương lai như vậy……….Bà Tả nhìn Quyên Tử, cô gái này cả đời cũng không để ý đến cái nhìn của bà, nhưng khi ánh mắt Quyên Tử nhìn lướt qua bà, bà Tả không khỏi có chút ngoài ý muốn, cũng không hề có chút dương dương tự đắc, hả hê hoặc là khi dễ châm chọc như trong tưởng tượng, vẫn bình thản như cũ, bình thản đến mức kiêu hôm nay Mạc Quan Vinh vô cùng vui mừng, ngồi ở chỗ đó, khuông mặt nghiêm túc nhưng luôn nở nụ cười vui vẻ, nhìn Mạc Vân Phong dẫn Vân Đan đi đến lần lượt từng bàn mời rượu, người tới căn bản đều là bạn bè thân quen của Mạc gia, mà những người bạn tri kỉ của nhà họ Mạc hầu hết đều là quan chức chính phủ có địa vị không tầm một vòng kính rượu, Quyên Tử cũng không có để ý, lại có chút mệt mỏi, cũng may cuối cùng cũng đã đến chỗ Tả Hồng bên này, Quyên Tử vừa đi đến, Tả Hồng liền đứng lên, ở bên người cô, bàn tay lặng lẽ kéo cô qua một bên, để cho cô dựa nửa người vào người mình nghỉ ngơi một chút, lại cúi đầu tiền đến bên tai cô nhỏ giọng oán giận“tại sao lại đi giầy cao gót”Quyên Tử liếc anh một cái, trong lòng cũng nói đâu phải cô vui lòng a! Còn không phải là bị ép buộc, cô cũng không thể đến đấy kêu là mình là một phụ nữ có tử chỉ dừng lại một chút, đã bị Mạc Vân Phong lôi đi, sắc mặt Tả Hồng có chút lạnh Cẩm Thành lại cười nói"Chúc mừng hồng tử, vợ đến tay hay không thì còn chưa biết, nhưng cửa lớn của ông anh cả này đã qua rồi"

tình yêu dũng cảm của quyên tử