tình muộn thương cẩm duy
Bác sĩ Vũ Duy Thái đã có 10 năm kinh nghiệm trong chuyên khoa sản phụ khoa chuyên về thực hiện các thủ thuật, phẫu thuật sản khoa, điều trị các bệnh lý phụ khoa. khi phát hiện bệnh đã ở giai đoạn muộn, Bệnh nhân u tuyến giáp thăm khám tại Bệnh viện Bãi CháyUng thư
Quang cảnh buổi trao nhà "Mái ấm tình thương" cho bà Trần Thị Muộn Hộ gia đình bà Trần Thị Muộn - Hội viên phụ nữ nghèo ấp Cẩm Long có hoàn cảnh đặt biệt khó khăn về nhà ở. Gia đình có 02 người trong đó bản thân bà Muộn bị bệnh ung thư, chồng đi làm mướn ai mướn gì làm đó.
Thiếu Thương vẫn không có cơ hội nói chuyện với Lâu Nghiêu nên tâm trạng chẳng tốt tí nào, lẩm bẩm: "Nghĩ lại thấy đúng là thú vị, út nam từng kém tiếng nhất Lâu gia, út nữ kiêu ngạo tùy hứng nhất Hà gia, vậy mà bây giờ lại có thể gánh vác đại nghiệp, cuộc đời đúng là một trò đùa." "Đúng thế." Thái tử cảm thán.
Vay Tiền Online Từ 18 Tuổi Bankso Vn. Tình muộn Tác giả Thương Cẩm Duy Tình trạng đã xuất bản Link ebook Đây Tình muộn của Thương Cẩm Duy kể một câu truyện tình yêu khá cấm kị – nam chính hơn nữ chính 23 tuổi. Đây là truyện đầu tiên Amber đọc mà có cặp chính chênh lệch về nhiều mặt như thế này trừ mấy truyện huyền huyễn không tính nha. Tùng San là sinh viên năm ba, hoạt bát và xinh đẹp. Cô có mối tình trong mơ với đàn anh học khóa trên – Chu Trường An. Thế nhưng vào một ngày đẹp trời, cô bạn cùng phòng ký túc Cố Lâm Lâm đã nẫng tay trên anh người yêu của Tùng San. Cực chẳng đã, Tùng San coi như là bị chó cắn. Nhưng cha của Cố Lâm Lâm lại không cho là vậy. Cố Trì Tây là một doanh nhân thành đạt. Ở tuổi 43, Cố Trì Tây có mọi thứ, trừ một gia đình thực sự. Cuộc hôn nhân của anh chỉ trên danh nghĩa và đứa con gái cũng không phải ruột thịt. Và người đàn ông quen ở trên cao ấy lại nhìn trúng cô bé con Tùng San. Làm sao Tùng San có thể thoát khỏi nanh vuốt của ông chú lão luyện tình trường ấy cho được. Vốn cả hai người đều không quá nghiêm túc cho mối quan hệ đó ngay từ đầu. Nhưng giống như bị bỏ bùa, cả Tùng San và Cố Trì Tây đều không thể dứt khỏi mối quan hệ đó. Tùng San từ ngày quen Cố Trì Tây thì đều giữ trong lòng một niềm mâu thuẫn. Nếu cô chấp nhận anh thì cô sẽ có tất cả, tiền tài, quyền thế, và một người đàn ông thành thục, ổn trọng. Nhưng điều đó có nghĩa là người ta sẽ chỉ chỏ vào cô và bố mẹ, sẽ đánh đồng cô với hạng gái bán thân nuôi miệng. Mà Tùng San thì không chịu nổi ánh mắt người đời, không chịu nổi sự bất bình đẳng về địa vị giữa hai người. Cố Trì Tây lại không hổ là ông chủ lớn. Anh dùng tình và tiền dần dần tham gia vào cuộc sống của Tùng San, khiến cô phụ thuộc và không thể rời xa anh. Anh cho cô sự đảm bảo mà bất kỳ người phụ nữ nào cũng mong muốn “Chỉ cần em chọn đi con đường hướng về anh, thì anh sẽ bước tất cả những bước còn lại để đến bên em.” Kể cả bố mẹ cổ hủ của Tùng San cũng không qua được cửa ải dụ dỗ của ông anh này. Xét cho cùng thì Cố Trì Tây là người chịu nhiều đau khổ và thiệt thòi. Anh cũng không phải người xấu, sát phạt tuyệt tình. Thế nên tác giả đã để cho hai người đến với nhau và có cái kết viên mãn. Đó là hạnh phúc Cố Trì Tây phải trả giá rất nhiều mới có thể có được khi tuổi đời cũng không còn trẻ trung. Tùng San đôi khi khá cố chấp nhưng trong phạm vi có thể hiểu được. Nếu một cô gái trẻ gặp phải một người lão luyện và quyền thế nghiêng trời như Cố Trì Tây mà không bị dọa sợ cho chạy mất dép đã là tốt lắm rồi làm gì còn dám chuyện yêu đương nữa. May mà cô có một gia đình rất yêu thương cô và những người bạn tốt.
Cùng đọc truyện Tình Muộn của tác giả Thương Cẩm Duy tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại website.“Cô dám đoạt bạn trai tôi, thì tôi sẽ làm mẹ kế của cô!” Tưởng như một câu nói đùa hay một câu giận dỗi giữa những côgái đang cãi nhau, nhưng thế nhưng đó lại sẽ thành sự thật Các bạn sẽ cảm thấy, ôi chà chà, đại thúc đã có con gái lớn thếnày mà còn ve vãn người ta, còn cô kia lại cam nguyện làm tiểu tam, sẽ thấy phản cảm đúng không? Ấy đừng đừng, lướt sơ bên ngòai như thế sẽ làm bạn bỏ đi một quyển truyện hay và anh đại thúc cực kì thâm tình đó. Cảm giác của mình lúc ban đầu cũng y như bạn, nhưng vẫn thắcmắc và tiếp tục lướt bởi anh đại thúc này quá mặt dày, và dần dần tôi bị cuốn lo bao đồng quá rồi, nếu chú rảnh thì chú về dạy con gái chú. Già đầu rồi còn đi cướp giật đồ của người khác'” “Cám ơn chú đã lo cho tôi, chỉ một tên tiện nam đó làm sao đánh ngã tôi được, cô ta chẳng qua có người cha giàu có mà thôi, cha tôi không giàu thì tôi sẽ tìm cha nuôi. Đến lúc đó cô ta xài Chanel, tôi sẽ mặc LV, cô ta lái Mercedes, tôi sẽ lái Volvo. Đối phó với loại tiểu tam như thế chẳng có gì hay bằng mình phải sống tốt hơn cô ta vui vẻ hơn cô ta.” Tùng San càng nói càng muốn cười, quá có lý tưởng, có khát vọng ! Đặc biệt chuyên tâm, quả thực cảm động. Thất tình chính là có thể cho một cô bé nháy mắt trưởng thành một cô gái. cô cảm thấy mình hình như là tẩu hỏa nhập ma Đông Phương Bất Bại, còn kém tiên phúc vĩnh hưởng thọ cùng trời đất . Nam chính lặng lẽ đáp “Kiếm đâu cho xa, có người cha nuôi giàu có trước mặt emr ồi đây.” Càng nói, Cố Thừa Tây càng dựa càng gần. "Con gái chú vừa cướp bạn trai tôi, xoay lưng lại thì chú đã bảo tôi làm má 2 của cô ta, chú rảnh quá hay chú thấy đám nhà báo thiếu tin giật gân nên tạo cơ hội vậy' 'Em bảo em kiếm đàn ông giàu bao nuôi em để trả thù con bé,đơn giản thôi, chọn anh cho bớt việc. Bên đây anh cúp tiền ăn sáng của nó, bên kia anh mua LV hay Prada cho em xài' 'Chú à, chú cho con hỏi một câu, cô ấy là con gái ruột của chú à? Sao con thấy chú thù cô ấy hơn cả con vậy?!’
Tùng San đang cẩn thận ôm một hộp lớn tinh xảo trong tay, lúc đi vào thang máy muốn đưa một tay ra ấn nút tầng 7, nhưng khi cánh tay vừa đưa ra một chút, cái hộp kia liền hơi nghiêng trượt về một bên, may mà người đứng bên cạnh giúp cô kịp thời. "Tầng mấy?" Người kia hỏi. "Tầng 7, cảm ơn." Tùng San trả lời. Chiếc hộp trước ngực quá lớn che khuất phần lớn tầm nhìn, cô chỉ cố nhìn thấy, đó là một người đàn ông phong thái phi phàm. Lại liếc thêm cái nữa, nhìn cũng có vẻ rất đẹp trai. Trong thang máy bốn phía đều là gương bóng loáng, ngọn đèn trên đỉnh đầu hắt vào, phản xạ khắp bốn phương tám hướng, ánh sáng chói mắt khiến Tùng San có chút chóng mặt. Di động trong túi xách vang lên nhưng cô lại không còn tay để nhận. Vẫn tiếp tục vang lên. cô cảm thấy vô cùng khó xử. Cũng may người đàn ông bên cạnh ngược lại rất bình tĩnh, vẫn đứng bên trái cô, tao nhã trầm mặc. Tùng San vừa khó xử vừa có một chút hối hận, tiếc nuối, thật ra cô nên giảm bớt sĩ diện chủ động gọi điện thoại cho Chu Trường An giải hòa, sau đó sẽ có ngay một người khỏe mạnh để nhờ vả, đâu phải một mình mang bánh gato từ tiệm bánh xa như vậy tới đây. Còn mất hơn một trăm tệ tiền xe, mấu chốt là cánh tay cô đã nhức mỏi lắm rồi. Tất cả đều vì đêm qua hai người bọn họ cãi nhau một trận. Nguyên nhân thực ra rất vớ vẩn. Tùng San nói chuyện với Chu Trường An ước gì mình cũng có thể giống Cố Lâm Lâm tổ chức một buổi tiệc sinh nhật thật lớn, Chu Trường An nghe cô nói xong, đột nhiên lại lên cơn quái đản nói "Em sao có thể so sánh mình với Lâm Lâm được, em cho rằng em là ai thế?" Tùng San lập tức nổi giận, chỉ vào mũi hắn hỏi, "Anh nói thế là có ý gì? Rốt cuộc anh là bạn trai em hay bạn trai cô ta?" Chu Trường An không lạnh không nóng không nói gì, kết quả Tùng San tức giận quay người về thẳng ký túc xá. Cả ngày hôm nay cũng không thèm gọi điện thoại cho hắn, thà rằng một mình đi xa như thế để lấy bánh gato. Theo lý thuyết, với tính tình của Chu Trường An, sáng nay sẽ gọi điện thoại đến cầu xin tha thứ. Nhưng rõ ràng cả ngày hôm nay cũng không có động tĩnh gì. So sánh về độ bướng bỉnh, Tùng San có lúc nào chịu thua. Cho nên tất nhiên cô cũng sẽ không chủ động gọi cho hắn, dù sao lát nữa cũng sẽ gặp, xem phản ứng của hắn thế nào rồi mới quyết định có cần chiến tranh lạnh nữa hay không. Cửa thang máy mở ra, người đàn ông kia rất có lễ độ, trước khi đi ra ngoài còn giúp cô ấn nút giữ cửa thang máy, cô cười nói cảm ơn, ôm bánh gato đi tới, lại phát hiện, hóa ra người này cùng đường với cô. Hai người một trước một sau, cự ly không xa cũng không gần. Trong hành lang dát vàng lộng lẫy, thảm trải sàn hoa văn màu đỏ sậm rất dày, đôi giày cao gót Tùng San mới mua giẫm lên đó không phát ra một chút âm thanh nào. Tiệc sinh nhật của Cố Lâm Lâm được tổ chức trên tầng cao nhất. Hôm trước Lý Yến vụng trộm nói cho cô biết, tiệc sinh nhật lần này tiền thuê trọn phòng thôi đã hơn 1 vạn tệ. Cho nên Tùng San mới có thể vì đẳng cấp của bữa tiệc, cắn răng quyết tâm đến cửa hàng bánh của Đức đặt làm một cái bánh gato . Với tư cách là bạn cùng phòng, như vậy cũng đã rất có lòng rồi.
tình muộn thương cẩm duy